Đệ nhất chương
Ánh trăng như sương, nhẹ nhàng buông xuống, tan biến vào màn đêm dày đặc. Bầu không khí nặng trĩu bao phủ Sương Nguyệt cung tráng lệ.
Một đạo bóng đen đẩy cửa bước vào. Người ngủ say trên giường không có nửa điểm nhúc nhích, vẫn say sưa ngủ.
Thù Nam nhìn thấy một nửa thân thế người kia nằm trên giường với chiếc áo lót tơ tằm trắng tinh, khóe môi vẽ nên nụ cười trào phúng, cởi sạch áo khoác rồi liền đè lên hắn.
Người bị đè trên giường cau mày tỉnh lại, khó chịu khi căn phòng tối đen không thể nhìn thấy gì, nhưng mùi thân thể bao quanh hắn đã quá quen thuộc làm cho hắn nhận ra đối phương là ai.
Đó là Thù Nam, hoàng tôn thứ mười một của đương kiêm thiên tử, cũng là đứa cháu được sủng ái nhất. Thậm chí còn có lời đồn đãi nói, đương kim Thánh Thượng cố ý bỏ qua đời con, đem ngôi vị hoàng đế trực tiếp truyền cho đời cháu là Thù Nam.
Bất quá chuyện này đến nay cũng chỉ là đồn đãi thôi, ai cũng không đoán được chính xác ý tứ của Thánh Thượng, bởi vì Thù Nam dù cùng hoàng tộc với họ, nhưng hắn dù sao cũng là cháu ngoại, không phải cháu nội.
Nói đến thân phận của Thù Nam rất đặc biệt.
Giang sơn của đương kim Thánh Thượng là tranh giành mà có, không phải do được kế thừa. Hoàng Thượng hiện nay có mười bốn cháu trai, mười tám cháu gái. Nhưng năm đó, khi đương kim Thánh Thượng rong ruổi nơi sa trường, hắn chỉ có bốn người con trai cùng một người con gái.
Cha đấu tranh giành thiên hạ, làm con đương nhiên phải hổ trợ, đáng tiếc bốn đứa con tư chất bình thường, tuy không phải thuộc dạng không gặp được người ta. nhưng vẫn thiếu mất phong độ của cha. Tuy nhiên, đứa con quan trọng nhất của Thánh Thượng, cũng chính là mẫu thân của Thù Nam, giỏi văn giỏi võ, ngay cả đương kim Thánh Thượng cũng nói, giang sơn hiện tại của hắn có một nửa là nàng tranh về.
Nàng chính là trưởng công chúa Đình Túc, cũng chính là người được sắc phong danh vị đệ nhất 『 Đồng Hoàng Tử 』.
Thánh Thượng đến nay đã gần bảy mươi nhưng vẫn không quyết định thái tử là ai, nghe nói có một nguyên nhân rất lớn, chính là bởi vì Đình Túc.
Chỉ hận đình túc không phải thân nam nhi !
Đồng hoàng tử Đình Túc cả đời không kết hôn, đã có một con trai là Thù Nam. Thù Nam giống y như mẹ, văn thao vũ lược không gì không giỏi, chính là người nổi bật trong chúng hoàng tử hoàng tôn. Vì vậy có lời đồn đãi nói đương kim Thánh Thượng cố ý đem ngôi vua truyền cho Thù Nam. Nhưng lại có người phản đối nói, Đình Túc cả đời không kết hôn, phụ thân của Thù Nam là ai chưa bao giờ có người biết, sợ hãi Thù Nam nếu trở thành vua, có thể làm hỗn loạn huyết thống hoàng tộc vân vân.
Thù Nam không để ý lắm đến những lời nói đó. Dù sao bất luận những người đó nói như thế nào, hắn là đứa cháu thương yêu nhất của đương kim Thánh Thượng, chuyện này thật sẽ không thay đổi, ngoại trừ Hoàng Thượng, hắn là một trong bốn người có quyền lực tối cao, điểm này cũng sẽ không biến đổi.
Bàn tay mạnh mẽ của Thù Nam thô bạo kéo vạt áo trên người kẻ nằm dưới. Tính chất áo ngủ là khoác hờ ở trên người, thắt lưng cũng buộc lỏng lẻo, một kéo liền rơi xuống.
Ý đồ của Thù Nam rõ ràng đến cực điểm, người bên dưới cũng không la không hét, khóe môi nở nụ cười quỷ quyệt.
“Làm cái gì?”
Thù Nam cho hắn ánh mắt “làm gì biết rõ” rồi đứng thẳng dậy nhanh chóng cởi bỏ quần áo trói buộc trên người, sau đó lại lập tức đè ép lên hắn.
“Lại muốn ta làm thế thân cho hắn?” Hắn cười châm biếm hỏi.
“Không thì sao?” Thì Nam hỏi lại, hướng lên xương quai xanh trắng nõn kia cắn một cái, người bên dưới liền đẩy hắn ra.
“Đừng để lại dấu vết trên người ta.” Hắn nói.
Thù Nam dùng ánh mắt『 vì sao? 』 nhìn hắn. Hắn cười nói: “ Bởi vì hoàng tử yêu dấu của ngươi hẹn ta ngày mai đi hí thủy.” Ánh mắt hắn trong suốt, mang theo ý đùa cợt : “Nếu làm cho hắn thấy, ta phải giải thích như thế nào cho tốt đây? … Ân, ta nghĩ… Nói biểu ca thương yêu nhất của hắn nửa đêm xâm nhập Sương Nguyệt cung của ta, xé áo của ta, đem ta đặt dưới thân hắn, xem như là ngươi…”
“Câm miệng!” Thù Nam gầm nhẹ một tiếng, trong thanh âm rõ ràng đậm đặc mùi sát khí. Lật thân mình hắn lại, làm cho hắn nằm sấp quỳ gối trên giường, một đĩnh xâm nhập.
Chỉ cần đừng để lại dấu vết trên nửa thân trên là được chứ gì? Dễ dàng!
Người bên dưới âm thầm thở dài, chôn vùi gương mặt đoan trang xinh đẹp có vài phần nhăn nhó vào giữa gối.
Đêm giữa thu, không khí đã dần dần lan tỏa hơi thở mùa đông, hơi đêm lạnh lẽo vây quanh thân thể hắn, nhưng liệt hỏa lại điên cuồng đốt cháy lục phủ ngũ tạng hắn. Hắn tuyệt đối im lặng mà chịu đựng sự xâm phạm thô bạo, có mốt chút ác ý kia, thân thể tuy rằng chịu đựng cực đại thống khổ, nhưng ý thức cũng vô cùng thư thái.
Hắn cười. Vì tất cả sự hoang đường kia mà cười.
Thù Nam có một bí mật không muốn người khác biết, đó là hắn đã yêu phải nhị thập thất hoàng tôn『 Tuyết 』. Đó cũng chính là biểu đệ cùng chung huyết thống của hắn.
Tuyết là con trai của trưởng tử của Hoàng Thượng, trong chúng hoàng tôn đứng hàng thứ hai mươi bảy. Tuyết tuy cũng là hoàng tử xa, nhưng vận mệnh sao với Thù Nam lại một trời một vực.
Mẫu thân của Tuyết, là ca cơ* do quân địch sở tặng, cũng là gián điệp do địch an bài. Hoàng đế biết chuyện này, cho nên sớm đem ca cơ giam lỏng, mãi cho đến tận đêm hôm đó nàng hạ sinh đứa nhỏ, không ai biết nàng đã mang thai. Nếu không có đứa bé, e là nàng đã không muốn tỉnh dậy.
Trong lúc ca cơ bị giam lỏng, người hầu hiếp đáp vì cô là người không được coi trọng, chưa từng cho cô nữa ngày sống êm đệp, nên sau khi hạ sinh hài nhi đã lìa đời.
Tuyết không được coi trọng, từ cái tên của hắn là có thể nhìn ra . Rõ ràng là hoàng tử, lại bị lấy tên của nữ nhân, nói cách khác thời điểm hoàng đế ban cho hắn cái tên, căn bản ngay cả hắn là nam hay nữ cũng không để ý.
Tuyết từ nhỏ lớn lên trong lãnh cung, không quyền không thế. Tổ phụ khôn khéo lại bá đạo lấy hắn làm nhục nhã hổ thẹn, phụ thân của hắn yếu đuối lại vô năng,lo lắng sự tồn tại của hắn sẽ làm hoàng đế thất vọng nên cũng sinh phản cảm, hẳn nhiên sẽ không vì hắn mà cố gắng nói vào nửa câu. Cho đến khi hắn chết đi, cũng không màng gặp mặt một lần.
Nhưng là ai cũng không thể lường được, Thù Nam được hoàng đế sủng ái nhất đã gặp Tuyết.
Tất cả hoàng tôn đều giống nhau, đều mãn tám tuổi bắt đầu nhập cung sinh hoạt, cho đến mười máu tuổi đi làm lễ thành niên, sau đó còn được ban thưởng. Nữ tử sắp hai mươi tuổi xuất giá, nam tử hai mươi tuổi phong tước.
Thù Nam là người được hoàng đế yêu thích, ở trong hoàng cung qua lại tự nhiên, ngay cả hậu cung cũng không ngoại lệ. Thậm chi, đến khi cậu ta đến tuổi thành niên, vẫn như thế.
Bằng sự sai sót ngẫu nhiên, Thù Nam gặp được hoàng tử Tuyết trong lãnh cung, ngay lập tức trong lòng phát sinh hảo cảm với hắn. Nguyên lai nghĩ Tuyết là tiểu thái giám trong cung, vốn định yêu cầu hắn ở bên cạnh mình, tìm hiểu ra mới biết thân phận thật sự của Tuyết.
Nói ra cũng thật mỉa mai, hoàng tôn ở trong cung mà không quyền không thế địa vị chẳng hơn một tên tiểu thái giám. Mặc dù Tuyết cũng là hoàng tôn giống Thù Nam.
Thù Nam yêu Tuyết. Yêu hắn đích thanh linh, yêu hắn đích xinh đẹp,yêu hắn đích thuần khiết, yêu hắn đích thiện lương, yêu hắn gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Khi Thù Nam phát giác tình yêu của hắn đối với Tuyết đã biến chất, trở thành dục vọng kháo khát mãnh liệt cũng là lúc hắn đâm ra hoảng sợ.
Thù Nam không hề ngạc nhiên vì chuyện mình lại đi thích một nam tử, trong hoàng tộc có rất nhiều người lấy luyến đồng làm chuyện mua vui. Thù Nam chính là sợ một ngày nào đó sẽ làm tổn thương Tuyết, sợ Tuyết sẽ không còn vô từ cười với hắn, gọi hắn một tiếng biểu ca.
Vì thế Thù Nam cần một vậy thay thế, thay thế Tuyết chịu đựng khao khát tình dục mãnh liệt của hắn. Làm cho Thù Nam ở trước mặt Tuyết vĩnh viễn là một Thù Nam dũng cảm, chính trực, hoàng mỹ không tỳ vết.
Người kia chính là hắn.
Hắn thay thế Tuyết thuần khiết, nửa điểm không nhiễm bụi bặm, chịu đựng Thù Nam đầy dục vọng, bá đạo, thô bạo, bộ mặt tà ác mà Thù Nam không thể lộ ra trước mặt Tuyết.
Dù sao muốn trở thành một trong những người có quyền lực tối cao trong triều, đương nhiên không thể chỉ trông chờ vào sự sủng ái của hoàng đế. Thù Nam và hắn đều có cùng một bộ mặt lãnh huyết, giả dối.
Mà hắn chính la vật thay thế thích hợp nhất trên thế giới này.
Tến hắn gọi là『 Sương 』. Nhị thập lục hoàng tôn…ca ca song sinh của Tuyết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét